Lan tỏa vẻ đẹp áo dài Việt

(ĐTTCO) - Lễ hội Áo dài TPHCM 2019 diễn ra từ ngày 2 đến 17-3 với nhiều sự kiện sôi nổi, thu hút sự tham gia của hàng ngàn người yêu chuộng trang phục truyền thống. Bên cạnh các cuộc trình diễn rất mãn nhãn từ phía người mẫu và diễn viên qua những bộ sưu tập mới nhất, vài vấn đề về gìn giữ và phát huy vẻ đẹp áo dài cũng được đặt ra trên hành trình hội nhập của văn hóa Việt.

1. Nếu tính khởi điểm, mẫu áo dài Việt Nam đầu tiên xuất hiện năm 1932. Đó là mẫu áo dài do họa sĩ Nguyễn Cát Tường giới thiệu trên báo Phong Hóa. Lúc ấy, làn sóng áo kiểu sườn xám bên Trung Quốc bắt đầu tràn sang Việt Nam, sự xuất hiện của chiếc áo dài như một liều thuốc kháng sinh của văn hóa mặc dành cho phụ nữ đô thị. Về sau, mẫu áo dài của họa sĩ Nguyễn Cát Tường được họa sĩ Lê Phổ tiếp tục hoàn thiện và có kiểu dáng hoàn chỉnh của chiếc áo dài Việt Nam lưu truyền đến hôm nay.
Trong 2 chiếc áo được xem là truyền thống của phụ nữ Việt Nam, áo dài thông dụng và gần gũi hơn áo tứ thân. Cứ nhìn áo tứ thân xúng xính, thướt tha và vướng víu, càng thấy sự hiện đại của áo dài: nền nã, quý phái và sang trọng, đó là những nét đẹp cộng hưởng trên chiếc áo dài. Phụ nữ Việt Nam khi khoác lên mình chiếc áo dài sự dịu dàng, quyến rũ như được nhân lên. Không thể nói khác hơn, áo dài đồng hành với nữ tính Á Đông.
Diễn viên - thạc sĩ Võ Sông Hương chia sẻ: “Đến giờ, tôi vẫn còn “mê mẩn” mỗi khi được ngắm một chiếc áo dài đẹp. Giống như thời học cấp II, tôi đã từng say sưa ngắm áo dài vẽ lan, vẽ trúc của 2 cô giáo dạy văn và dạy môn kỹ thuật trong trường. Nhiều lúc ngẫm nghĩ thấy các nhà thiết kế thời trang ở nước mình thật may mắn. Bởi lẽ, mỗi cái áo dài có thể là một bức tranh, một tác phẩm nghệ thuật tha hồ sáng tạo. Tuy nhiên, không hiểu sao, giữa muôn ngàn muôn vẻ kiểu dáng và màu sắc, từ trước đến giờ, tôi vẫn thích nhất là bộ áo dài thuần trắng. Khi còn làm chương trình “Nhịp cầu Âm nhạc” của Đài truyền hình TPHCM, có một dạo tôi chỉ mặc toàn áo trắng. Đến độ, có hôm, một chị trong Đài truyền hình bảo “trông em giống nữ sinh quá”, ý chê bai hơn là khen ngợi”.
Không chỉ vậy, Võ Sông Hương cho biết thêm, bên cạnh việc thích màu trắng, dường như đã xuất hiện cảm giác bão hòa về áo dài. Ở góc độ khán giả, có cảm giác các MC ngày nay chỉ chú tâm áo dài xanh đỏ mà chẳng mấy đầu tư cho nội dung lời nói của mình. Thật buồn cười khi biết có những bạn còn ngầm ganh nhau từng cái áo khi xuất hiện trên sân khấu.
Lan tỏa vẻ đẹp áo dài Việt ảnh 1
Vì vậy, mỗi lần làm chương trình, việc sắm sửa, nghiên cứu một kiểu áo dài mới không làm chị háo hức như trước kia, thậm chí có lúc còn thấy mệt mỏi và phiền toái. Cảm giác bão hòa còn đến trong chị bởi lẽ áo dài đã xuất hiện quá nhiều, đi đâu cũng thấy. “Từ các em học sinh đến các chị nhân viên, từ cô giáo đến các chị phục vụ nhà hàng… ai cũng có thể mặc áo dài, ở bất cứ nơi đâu.
Thiết nghĩ, áo dài chỉ nên dành cho những dịp trang trọng như lễ tết, cưới hỏi và chỉ nên dành cho những ngành nghề phù hợp và cần thiết như ngành giáo dục (trừ các em học sinh cấp 2), ngành giao tiếp quốc tế và biểu diễn. Có như thế, áo dài mới trở về đúng vị trí là trang phục truyền thống của dân tộc Việt, được trân trọng và nâng niu. Tôi ước gì được quay về những ngày xưa, khi mỗi lần thấy áo dài là mỗi lần rộn ràng vui với một sự kiện trọng đại. Bạn tôi nói tôi là người có nhiều mâu thuẫn, trong chuyện này có lẽ cũng vậy. Nhưng tất cả cũng chỉ vì: tình yêu dành cho chiếc áo dài” - chị Hương tâm sự.

2. Áo dài Việt Nam đi trên phố khiến bao người ngơ ngẩn “có phải em mang trên áo bay, 2 phần gió nổi một phần mây, hay là em gói mây trong áo, rồi thở cho làn áo trắng bay”. Thế nhưng, làm sao để áo dài đồng hành vẻ đẹp phụ nữ Việt một cách nền nã và thanh lịch, hoàn toàn không đơn giản. Nhà thiết kế Việt Hùng cho rằng: “Vẻ đẹp của chiếc áo dài là vẻ đẹp dung dị, nhẹ nhàng, kín đáo và gợi cảm.
Do đó, mặc áo dài không nên gắn thêm nhiều màu hoặc đeo quá nhiều trang sức. Theo tôi, hiện nay chúng ta chưa có sự tôn vinh những người có cống hiến cho chiếc áo dài. Trong những nhà thiết kế chuyên tâm với áo dài, anh Sỹ Hoàng rất giỏi về áo dài vẽ, còn chị Minh Hạnh quay về kiểu áo dài cổ điển. Tuy nhiên, xu hướng hiện nay, công chúng yêu thích áo dài kết cườm, áo dài thêu và áo dài pha trộn giữa thêu và kết cườm.
Mỗi năm, do nhu cầu từ khách hàng và các cuộc thi, tôi thiết kế khoảng 1.000 mẫu áo dài. Chính vì con số khá lớn này khiến tôi nhận thấy một điều đáng buồn là chất liệu may áo dài hiện nay của Việt Nam chỉ có lụa mà thôi. Các nhãn hiệu vải Việt chỉ hợp với đồng phục, chứ không thể tạo ra những chiếc áo dài độc đáo. Tôi cứ thầm mong một ngày nào đó, tôi không phải nhập vải Hàn Quốc để may áo dài nữa”.
Một khi đã trở thành thời trang, chiếc áo dài cũng bị vướng vào vòng cách tân lẩn quẩn. Không tính các họa tiết thêm thắt, riêng cái sự... dài của tà áo đã nảy sinh bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười. Lúc vạt áo dài trên gối, lúc dài quá gối, lúc lại dài chấm gót. Không ai nói được là kiểu nào đẹp hơn kiểu nào.
Nhà ngoại giao Tôn Nữ Thị Ninh cho biết, bà cũng rất thích những tà áo dài phá cách, đồng thời ủng hộ sự biến chuyển, vận động của nó như đã từng diễn ra trong lịch sử. Tuy nhiên, với riêng những mẫu áo dài được mặc cùng váy ngắn mà các bạn trẻ khoác lên mình thời gian qua, bà vẫn chưa “cảm” được. 
3. Với tư cách một người tâm huyết với sự hình thành và phát triển của chiếc áo dài, nhà thiết kế Sỹ Hoàng đưa ra góc nhìn khá thú vị: “Trong tác phẩm “Số đỏ” của Vũ Trọng Phụng, tác giả gọi chiếc áo dài cách tân này với cái tên "chiếc áo hờ hững", phần nào chúng ta hiểu được thời điểm đó, sự làm mới này nhận nhiều ánh nhìn không đồng thuận.
Khi đi về phương Nam, áo dài tiếp nhận thêm đường nét trang phục của người Chăm: thiết kế cổ áo hở, tà áo ngắn. Ở miền Nam, bà Trần Lệ Xuân là người lăng-xê phong trào áo dài hippy, midi nổi bật nhất. Cho đến năm 1989, cuộc thi “Hoa hậu Áo dài” đầu tiên được diễn ra với danh hiệu Hoa hậu thuộc về Kiều Khanh, tà áo dài đã đẹp hơn theo đúng nghĩa đen. Hiện tại, bất cứ người phụ nữ hay đàn ông mặc áo dài, mọi người đều có ý thức điều chỉnh lời ăn tiếng nói, hành vi cử chỉ. Áo dài vô tri, vô giác nhưng nó mang một quy luật ngầm cho người mặc và người đối diện phải tự điều chỉnh bản thân để phù hợp hơn”. 
Nhà thiết kế Sỹ Hoàng chia sẻ thêm: “Bản thân là một nhà thiết kế gắn bó với tà áo dài Việt, tôi rất vui nếu góp được công sức trong việc lan tỏa phong trào nam giới mặc áo dài. Bản thân áo dài nam giới có phải là quốc phục của đàn ông Việt Nam hay không vẫn còn nhận về nhiều ý kiến trái chiều nhưng tôi tin, nếu phong trào nam giới mặc áo dài được lan tỏa chỉ có đẹp hơn chứ không làm tệ hơn nét văn hóa vốn có của dân tộc.
Với tôi, người mặc và cả trang phục được chọn mặc phải mang tính phổ cập, phổ biến, thông dụng. Có thể dùng để đi chơi, đi làm hay trong những dịp lễ. Ngoài ra, nó vừa phải kế thừa được tính truyền thống, nhưng cũng vẫn phù hợp với thời đại. Dù khoác lên mình tà áo dài quen thuộc, nhưng người mặc phải cảm thấy dễ chịu, thoải mái, không bị bó buộc quá nhiều về chỉ số hình thể mà vẫn toát lên được vẻ đẹp riêng”. 
Nhịp sống thế kỷ 21 chộn rộn và náo nhiệt, kỳ lạ thay, chiếc áo dài vẫn không bị đẩy ra khỏi bon chen sôi động. Áo dài có thể từ giã nón lá, nhưng sự nữ tính vẫn giữ nguyên. 2 nhạc sĩ Thanh Tùng và Từ Huy có lý khi viết: “Thoáng thấy áo dài bay trên đường phố, sẽ thấy tâm hồn quê hương ở đó…”.

Các tin khác